22/12/08

Buồn

Em bây giờ xa xôi thế,
Chẳng còn quấn quýt như xưa.
Mỗi lần ta gặp lại,
Em chẳng cười đón đưa.
Có phải tại mưa ngăn lối,
Hay vì đời lắm bon chen,
Chẳng lẽ vì anh tài hèn,
Khiến tình ta nguội lạnh.

Anh lần đầu lạc lối,
Bước qua cửa tình yêu.
Sầu đã chất bao điều,
Tình đầu thành tình khổ.
Rồi bất ngờ em chợt đến,
Cũng đang sầu yêu đương.
Chúng ta bước chung đường,
Hai trái tim đồng cảm.

Qua bao chuyện chán ngán,
Đưa ta đến bên nhau,
Bước qua những núi sầu,
Chúng ta lại vui vẻ.
Những lúc ở bên em,
Anh thấy mình nhỏ bé,
Trong vòng tay yêu chiều.
Sao đời chẳng mãi thế,
Để ta vui bên nhau.

Em có biết anh đã sầu,
Những lúc em vấn vương tình cũ.
Dẫu biết chẳng bao giờ có đủ
Trọn vẹn trái tim em.
Vì duyên chúng ta chẳng hẹn,
Anh chỉ là bến ga mới.
Anh biết tình ko phải trò chơi,
Cũng chẳng dám gỡ tơ trời.
Nhưng ngày xưa em hay vui vẻ,
Sao giờ em lặng lẽ,
Hay em nhớ bến xưa!





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét