20/11/09

Nghịc cảnh

Khâm Thiên, đôi trai gái lượn SH
Trường Chinh, dăm ba đứa chạy Vespa
Giải Phóng, mình ta cưỡi xích thố
Cô độc, biết tới được mùa xuân?

Buồn tý thôi

Rượu say ta cứ muốn say
Uống cho vơi bớt lòng cay đắng nhiều
Nửa tuổi đời qua mấy lần yêu
Bấy lần đau khổ, chỉ nhiều trái ngang

27/10/09

Độc cô

Sương rơi bạc đầu sói,
Đông hàn rã cánh điêu.
Muộn phiền gieo sầu lòng lữ khách.
Cơ cầu kiếp dã nhân!

14/8/09

Mưa buồn

Mưa rơi ai trách ông trời,
Lệ rơi em khóc người ơi hững hờ.
Ân tình đâu có như mơ,
Hoa rơi hữu ý, lững lờ nước trôi.

13/8/09

Chưa nghĩ ra


Ngũ sắc chen ngang đám cỏ tà,
Mặc đời ưu ái khóm hồng hoa.
Rung rinh đồng nội theo trăng gió
Phận hồng nhan ai cầm có lo?

30/7/09

Lưu tình

Cá vàng ơi cá vàng
Sao còn mãi ở trong ang
Người ta hóa rồng đang vui thú
Còn ngươi chung thủy ăn phù du!

27/7/09

Tự hành

Khói thuốc vây quanh tâm hồn lạnh giá

Giữa giây phút đô thành êm ả đêm khuya

Ừ thì kệ gió táp, sương sa đầm đìa

Hứng tất cả phai đời lắm bon chen.

26/7/09

Một mình

Người buồn ta mặc sức đi chung

Ta buồn lấy khói thuốc ung dung một mình

Người buồn với ta tâm tình

Ta buồn lấy bóng tối vùi mình xung quanh

Gió thổi khói thuốc tan nhanh

Cơn mơ phút chốc tan tành trong đêm

Đã nhủ mình chẳng buồn thêm

Ngờ đâu gió lộng trong đêm càng buồn.

20/6/09

Tự ngẫu

Một ngày dài

Hai nỗi hận

Ba bữa ăn

Bốn mùa thế

Năm tháng qua

Sáu đầu tà

Bảy sắc lóa

Tám hướng xa

Chin vía rụng

Đời mông lung.






28/5/09

Tuyệt tình

Hững hờ trôi mãi một dòng sông
Bao bóng hồng lan chẳng chạnh lòng
Thủy chung cuốn theo lục bình tím
Mặc hoa óng bướm, trọn con tim




25/5/09

Cuồng

Mịt mù ta hướng tới
Không biết chạy hay bơi
Đời còn dài hay ngắn
Sóng hồn dải gợn tăn

Này thì tương lai sáng
Một mồi lửa bụi bay
Này thì tình nhân hỡi
Dốc như hơi rượu cay

Thôi nhé chẳng ngoảnh lại
Coi như gió đã bay!

26/4/09

Giấc mơ của tôi


Em à! Em hỏi tôi mơ gì ư?
Tôi mơ về nơi thảo nguyên bát ngát.
Có những khoảng rừng xanh ngắt lặng yên.
Ở giữa tôi sẽ xây một trang điền,
Dành riêng cho tôi niềm vui nhỏ bé.

Không vì em, đừng buồn người yêu nhé.
Thế giới này chẳng thuộc về em đâu.
Khi ta mới gặp nhau ban đầu,
Tôi đã biết em, chiếc thuyền ưa sóng cả.

Còn tôi chỉ là hồ nước không vội vã,
Để em dừng chân giữa những chuyến đi xa.
......



24/4/09

Tự mặc

Mai tàn cúc lại nở bông,
Bao nhiêu mặc niệm trong lòng chẳng qua.
Đợi ai tình nghĩa phôi pha,
Để cho hình bóng nhạt nhòa mình ta.



18/4/09

Tự vấn

Xuân sang chưa thấy nắng
Mai vàng chẳng xòe bông
Sóng vẫn cuộn ngầu hồng
Hận mái chèo tư lự.




5/4/09

Mộng

Đêm khuya lạnh lẽo đón gió đông.
Làn da săn tái mất sắc hồng.
Sắc hồng đã mất chẳng phải rét.
Mà do ta có một nỗi lòng.



Đêm dài

Đêm dài lắm mộng lắm tương tư
Chẳng biết anh đã nhớ em tự bao giờ
Để hình bóng em cứ mờ ảo
Dắt tâm hồn anh vào những cõi mộng mơ
Bóng hình của em đã che mờ tất cả
Kể cả mặt trời tâm lý trong tim anh
Em làm anh sống với những ngày không thực
Em làm anh thức trong những cơn mơ
Vì em anh đã thao thức mong chờ
Để rồi đây anh chẳng còn gì cả
Ngoài hình bóng em trong cõi mơ
Ôi thôi!
Ước gì mặt trời chân lý trong tôi mọc lại
Để chiếu sáng những đêm dài lắm mộng mơ
Tôi muốn được trở lại con người cũ
Hình bóng em ơi tôi hẹn lại mai sau.




Phong hành

Đời ai chẳng có lúc muộn màng
Còn ta ôm mối nợ đời cưu mang
Lúc thái bình muốn làm thân ẩn sĩ
Nung nấu lòng bằng ngọn lửa bút nghiên
Cùng vui thú non sông viên điền
Chờ lúc nắng mưa quyết một phen hào kiệt

Không anh hùng quyết chẳng làm kẻ phàm phu
Khoát một tay xoay chuyển càn khôn mặt đất
Khuấy đôi chân nổi sóng động giang hồ

Việc xong lặng lẽ vỗ áo ra đi
Ngọn gió vô tình quyết chẳng hề hối hận!





Ngủ gật

Giật mình tưởng bóng em tới,
Ngoái đầu vui sướng chẳng thấy đâu.
Sao gió không mang em tới?
Chỉ thấy chiếc lá vàng rơi!

Sầu riêng

Mẹ kiếp đời thật chán trường,
Không sầu không hận thì tơ vương.
Trời xanh khéo giỡn sinh tình ái,
Để ta lạc lối giữa đời dài!

Kiêu

Em đẹp hả cũng thường thôi
Vì trái tim tôi hết chỗ rồi
Một nửa tôi đã trao người trong mộng
Còn nửa kia tôi để lại giúp đời!

Phong - Thủy

Ôi tình yêu sao thật quá mong manh
Em như bông hoa nở rỡ trên cành
Nắng ban mai em vui cùng ong bướm
Màn đêm lạnh ngọn gió anh quấn quanh

Tình anh vô hình trong màn sương lạnh giá
Nắng ban mai vui thú em có nhận ra
Ngày qua ngày hoa sẽ cô đơn tàn héo
Ong bướm quên rồi chỉ còn ngọn gió theo!

Tâm - Tại - Mãn

Nặng một tấm lòng với non sông,
Nhẹ một tấm thân kẻ phiêu bồng,
Hồng một chữ tâm nghĩa khí,
Lạnh muôn vẻ cảnh phồn hoa.

Đời có thêm ta ắt hẳn đã thừa?
24 tuổi chưa một phen nắng mưa.
Bằng hữu đua nhau vượt phong vũ,
Thân ta vẫn mặc gió phù du.

Nhưng người chớ cười ta lá cuối thu,
Cánh điêu sải sẵn vượt mây mù,
Mấy độ xuân nữa nhớ ta, đừng ngoảnh lại,
Đã cao xa rồi chiếc lá thu.