25/12/08

Con bất hiếu

Mẹ ơi con đã hỏng rồi
Bao lời mẹ dặn dò thành nước trôi
Cuốn con trong cơn mê dài rằng rặc

Bỏ lại bờ phù xa mẹ đã bồi

Khói thuốc con đang chìm ngập

Che mờ hy vọng mẹ đã nâng

Chén rượu đầy con đang ngấm

Hòa tan liều thuốc mẹ khổ tâm

Con đã quên những phút gia đình đầm ấm

Để men theo những đường tình vu vơ

Quên đi những giấc mơ mẹ đang chờ

Con lạc lối đêm bơ vơ


Những đồng tiền mẹ vất vả từng giờ

Con đem đốt như ông hoàng trong mơ

Để khi tỉnh giấc con ngoảnh lại

Đã thấy dáng mẹ hiền xác xơ

Mẹ ơi con xin lỗi! Con bất hiếu

Người ơi không hiếu đừng bất hiếu

Cha mẹ không vui đỡ khổ nhiểu!



22/12/08

Lộng gió

Điềm trời sao chiếu thẳng nước nam,
Gặp cơn vần vũ mãi chẳng tàn,
Quanh co thời thế thê lương loạn,
Cành mai vàng, đám cỏ lá cũng đòi ngang.

Nép mình chờ sớm mai cơn giông tố,
Mưa gió ai quản một tay tung hô.
Chờ ngày kén nhỏ hóa hồ điệp,
Thoát cảnh hổ xa cơ chó xủa nhằng.






Buồn

Em bây giờ xa xôi thế,
Chẳng còn quấn quýt như xưa.
Mỗi lần ta gặp lại,
Em chẳng cười đón đưa.
Có phải tại mưa ngăn lối,
Hay vì đời lắm bon chen,
Chẳng lẽ vì anh tài hèn,
Khiến tình ta nguội lạnh.

Anh lần đầu lạc lối,
Bước qua cửa tình yêu.
Sầu đã chất bao điều,
Tình đầu thành tình khổ.
Rồi bất ngờ em chợt đến,
Cũng đang sầu yêu đương.
Chúng ta bước chung đường,
Hai trái tim đồng cảm.

Qua bao chuyện chán ngán,
Đưa ta đến bên nhau,
Bước qua những núi sầu,
Chúng ta lại vui vẻ.
Những lúc ở bên em,
Anh thấy mình nhỏ bé,
Trong vòng tay yêu chiều.
Sao đời chẳng mãi thế,
Để ta vui bên nhau.

Em có biết anh đã sầu,
Những lúc em vấn vương tình cũ.
Dẫu biết chẳng bao giờ có đủ
Trọn vẹn trái tim em.
Vì duyên chúng ta chẳng hẹn,
Anh chỉ là bến ga mới.
Anh biết tình ko phải trò chơi,
Cũng chẳng dám gỡ tơ trời.
Nhưng ngày xưa em hay vui vẻ,
Sao giờ em lặng lẽ,
Hay em nhớ bến xưa!